Thu Nhập Ổn Định từ Kinh Doanh Trà Đá Ở Thành Phố Mới: Sống Khỏe Nhờ Làm Công Nhân

Estimated read time 5 min read
Spread the love

Buổi sáng hàng ngày, chị Phùng Thị Duyên lái xe máy đến khu vực chân cầu vượt Phú Cát ở xã Thạch Hòa, Thạch Thất, Hà Nội để dọn quầy trà đá. Quán trà đá nhỏ của chị Duyên mang lại thu nhập khoảng 300.000 đồng mỗi ngày, và có thể lên đến 500.000 đồng/ngày trong các đợt đông khách. Đặc biệt, vào thời điểm cao điểm hoặc trước dịch COVID-19, khi hoạt động mua bán và giao dịch bất động sản tại khu vực Hòa Lạc sôi động, khách hàng đổ về đây để thưởng thức trà đá và trò chuyện về giá cả.

Có thể bạn quan tâm

    Chị Duyên sống ở thôn 2, gần khu công nghệ cao Hòa Lạc, nơi được dự đoán sẽ trở thành thành phố mới của Hà Nội. Thấy nhu cầu thuê trọ tăng cao do sự phát triển của khu vực, gia đình chị đã xây dựng một khu 20 phòng trọ để cho công nhân và sinh viên thuê với giá từ 1,2-1,5 triệu đồng/tháng.

    Trước đó, gia đình chị Duyên từng mở cửa hàng kinh doanh vật liệu điện nước và xây dựng, nhưng do khó khăn trong kinh doanh, họ đã quyết định cho thuê mặt bằng cho một cá nhân mở quán karaoke với giá trên 10 triệu đồng/tháng. Sau đó, chị Duyên đã quyết định khởi đầu kinh doanh bán trà đá. Việc này không chỉ giúp chị có thu nhập ổn định mỗi ngày từ 300.000 đến 500.000 đồng mà còn giảm bớt sự mệt mỏi so với việc kinh doanh vật liệu xây dựng.

    Chị Duyên chỉ cần nhập một số loại nước ngọt, sữa, vài chiếc bánh mỳ, luộc vài chục trứng và ủ sẵn nước chè, nước vối để bán. Mùa hè, chị còn phục vụ thêm món chè đỗ đen, đỗ xanh. Thu nhập từ việc bán trà đá này được chị Duyên dùng để tích lũy hoặc đóng học cho con. Trong khi đó, chi tiêu hàng tháng được hỗ trợ gần như toàn bộ bởi bố mẹ chồng, nhờ thu nhập từ việc cho thuê trọ và cửa hàng trong nhà.

    Với thu nhập trung bình mỗi tháng khoảng 40-50 triệu đồng, gia đình chị Duyên có cuộc sống “nhàn tênh” giữa một vùng quê đang dần đô thị hóa.

    Ngoài chị Duyên, nhiều người dân ở xã Hạ Bằng cũng có thu nhập ổn định hàng tháng từ 5-8 triệu đồng nhờ làm công nhân hoặc kinh doanh dịch vụ. Đặc biệt, việc phát triển Khu Công nghệ cao Hòa Lạc đã thu hút nhiều công nhân và sinh viên đến đây sinh sống. Chẳng hạn, anh Đỗ Văn Chấn sở hữu một quán sửa xe máy gần khu công nghệ, với nguồn khách hàng là người dân trong xã và các công nhân. Vợ anh Chấn làm nhân viên kho gạch tại một công ty trong khu công nghệ cao, với thu nhập 8-9 triệu đồng/tháng.

    Chị Quyên từng làm nhân viên môi giới bất động sản tại Hà Nội, nhưng sau đó chuyển về xã Hạ Bằng để mở quán cơm phục vụ công nhân tại Khu Công nghệ cao Hòa Lạc. Mỗi ngày, quán cơm bình dân của chị bán hàng trăm suất cơm, và chị cũng cho phép người ship (vận chuyển) đi giao cơm trong khu công nghiệp. Thu nhập từ quán cơm giúp gia đình chị Quyên có cuộc sống khá giả.

    Tuy nhiên, việc đảm bảo nguồn thu nhập lâu dài là một điều không dễ dàng. Khi xã Hạ Bằng và các khu vực lân cận được quy hoạch và đầu tư bởi Nhà nước, cuộc sống của nhiều gia đình đã được cải thiện. Tuy nhiên, việc chuyển đổi từ quê lên thành phố đòi hỏi sự thay đổi về công việc và kinh doanh, và không ít người dân lo ngại về các vấn đề tệ nạn xã hội và nuôi dạy con cái trong môi trường phát triển.

    More From Author